Xin hãy yêu nhau không chỉ bằng tình yêu, mà bằng cả sự thông cảm và tha thứ

Ta tình cờ gặp nhau trong một ngày đẹp trời nào đó, rồi lại phải lòng nhau. Một…hai…ba bước ta dần biến khoảng cách không còn là một rào cản.

Ta tình cờ gặp nhau trong một ngày đẹp trời nào đó, rồi lại phải lòng nhau. Một…hai…ba bước ta dần biến khoảng cách không còn là một rào cản. Ngày tháng êm đềm và hạnh phúc cứ thế cứ thế tăng dần theo thời gian. Cứ trong những giâu phút đó ta cứ tưởng khoảng khắc đó mãi mãi là vĩnh cửu. Nhưng đâu biết, một ngày kia những cãi vã, ích kỉ nhỏ nhen đã biến hai con người từng không có khoảng cách bây giờ ở hai khoảng không gian riêng biệt

Ta thường nghĩ rằng do chúng ta không hiểu nhau. Có thể là vì vấn đề cãi nhau đó người thì quá xem nhẹ, người lại quá đặt nặng vấn đề để rồi tiến tới những khoảng cách không đáng có. Một… hai… ba bước, rồi chúng ta sẽ lại dần rời xa biến cái khoảng cách đó ngày càng rộng và không thể cứu vãn. Trước khi những việc đó diễn ra, ta đã có một quãng thời gian dài và đẹp sao không cố gắng cùng nhau gìn giữ để một lúc nào đó khiến câu nói "một con cá câu được rồi không ai cho ăn them mồi" lại đúng.


(hình ảnh minh họa)


Trước khi đến với nhau trên cõi đời này, ta hoàn toàn là hai cá thể riêng biệt, khác nhau về mọi thứ. Khi bắt đầu ta luôn nhìn mọi thứ đều tốt đẹp, tất cả đều khiến cho ta cảm thấy hài lòng. Nhưng sau đó thì không giống như thuở đầu nữa, không giống như những thứ ta tưởng tượng nữa. Đôi khi ta thường tự hỏi với mình rằng vì sao có những con người ngoài kia họ yêu nhau cứ như thuở ban đầu, còn riêng với tình yêu của ta thì cứ dần thay đổi. Xuất hiện những mảnh vỡ to tướng của yêu thương.
Trong một vài trường hợp nào đó ta chọn cách giải thoát cho cả hai để tìm lại tự do cho chính con người của mình. Vứt yêu thương mà ta cố gắng vun vén đó vào trong xó xỉnh. Nhưng ta đâu biết rằng khi nhìn lại những việc mình đã làm ấy ta mới hiểu ra, không phải cứ chia tay là đau khổ, là hết yêu, thứ khiến ta đau khổ nhất chính là việc ta đã vội vàng rời xa người mà ta từng yêu thương nhất để rồi một khoảng khắc nào đó họ vội biến mất khỏi cuộc sống của ta.

Yêu, trên đời này không thể tìm kiếm được hai con người có thể hoàn toàn hiểu nhau. Sẽ có cái hiểu,sẽ có cái không bởi vì thế lí do mà ta đưa ra để rời xa nhau là vì không hiểu là điều hoàn toàn vô lí. Những con người gặp nhau tính cách như hai viên đá khác biệt, có những viên cạnh nó vô cùng sắc nhọn có thể làm tổn thương bất kì ai, có những viên thì vô cùng mềm yếu bất cứ ai cũng có thể làm tổn thương nó. Khi gặp và yêu nhau, là quãng thời gian ta gọt dũa viên đã của mình để phù hợp với người ta yêu thương. Cố gắng cắt đi những cạnh đá sắc nhọn để không làm tổn thương người đó, hay rèn luyện viên đá của ta trở nên cứng cáp để họ có thể an tâm hơn về ta. Trong quá trình nỗ lực đó có những người sẽ từ bỏ vì sợ đánh mất chính bản thân có người lại cố gắng đến cuối cùng để có được hạnh phúc mà mình tìm kiếm. Tiếp tục hay từ bỏ không quan trọng, quan trọng ở đây là điều đó có làm cho ta cảm thấy vui vẻ khi nghĩ đến, cảm thấy hạnh phúc khi nhìn thấy hay không.

Này ta à, để tìm kiếm một ai đó có thể yêu thương ta, hi sinh vì ta là điều vô cùng khó khăn, nay gặp được họ lại là điều khó khăn hơn nữa. Chẳng phải điều đó thực sự rất đáng được trân trọng hay sao? Vì sao ta cứ phải để ý những thứ nhỏ nhặt khiến cho yêu thương bị rạn nứt, vì sao ta cứ không tự xoa dịu những ích kỉ của bản thân khiến cho yêu thương vỡ làm nhiều mảnh khó có thể hàn gắn lại. Cứ chính những điều đó lại khiến cho ta ngày càng xa rời nhau.

Này ta à, ta đã có một quãng thời gian dài bên nhau vô cùng đẹp đẽ và tui tươi, tại sao ta lại đạp đổ nó chỉ vì một khoảng khắc sai lầm nào đó, nó đâu phải là tất cả? Tất cả những gì ta có đến tận bây giờ là những yêu thương đẹp đẽ mà thôi. Có phải vì sự ích kỉ của bản thân ta mà khiến yêu thương trở nên đứt quãng? Có phải chỉ vì điều đó mà ta vội đánh mất yêu thương?
Này ta à, tình yêu không chỉ đơn thuần là tìm một người để hiểu mình mà là tìm một người để ta có thể thông cảm và yêu thương nhau đến cuối cuộc đời. Nó không phải là thứ mà ta có thể có được trong ngày một ngày hai, mà là cả một quá trình tìm và hiểu nhau. Một quãng thời gian dài để thay đổi phù hợp với nhau. Cho nên hãy thực sự quý trọng điều đó khi còn có thể.
Ghép những mảnh vỡ của yêu thương, không phải ta bỏ qua sự trân trọng bản thân mình mà là vượt qua tất cả để tìm được hạnh phúc mà ta đáng có.

Những sai lầm nhỏ nhặt, có thể bỏ qua hãy bỏ qua, những rạn nứt dù khó khăn cũng hãy hàn gắn. Xin hãy yêu nhau không chỉ bằng tình yêu mà bằng cả thông cảm và tha thứ. Đừng lơ đễnh để rồi một ngày nào đó ta cảm thấy hối tiếc vì đánh mất yêu thương!

Nguồn: Internet - sưu tầm

Xem thêm các bài viết:

- Người đẹp nhất trong tôi

- Câu chuyện về người tài xế của Lý Gia Thành

- Chỉ cần thật lòng yêu nhau là đủ !