Chàng thanh niên rất tự hào và hãnh diện về trái tim hoàn hảo của mình. Đột nhiên một ông già xuất hiện phía trước đám đông và nói lớn:
- “Trái tim của cậu không đẹp được bằng trái tim của tôi !!!”.
Đám đông và người thanh niên quay lại chăm chú nhìn vào trái tim của ông già.
hình ảnh minh họa
Nó có những nhịp đập mạnh mẽ nhưng lại đầy những vết sẹo chằng chịt. Có những mảnh tim đã được thay thế bằng những mảnh khác nhưng chúng trông chẳng ăn khớp, phù hợp với nhau, thậm chí còn lởm chởm nữa. Hơn thế, một số chỗ còn khuyết và rỗng một chút. Tất cả mọi người đều tự hỏi:
- "Làm sao ông già đó lại có thể nghĩ trái tim của ông đẹp hơn của cậu thanh niên này?"
Chàng thanh niên nhìn vào trái tim của ông già, xem xét tình trạng của nó và cười phá lên. Anh ta nói:
- “Ông đang đùa đấy ư?”
- “Một sự so sánh khập khiễng. Trái tim của tôi là hoàn hảo, còn của ông là một mớ hỗn độn đầy sẹo và nước mắt”.
Ông già đáp lại:
- “Không”
- “Trái tim của cậu trông thì hoàn hảo lắm nhưng ta sẽ không bao giờ đổi nó lấy cái của ta. Cậu thấy đấy, mỗi vết sẹo đại diện cho một người mà ta đã trao gửi sự thương yêu của mình. Ta gửi một mảnh tim cho họ, thường thì họ vẫn gửi lại ta những mảnh tim đặt lại chỗ trống đó…
Nhưng bởi vì những mảnh đó không hoàn toàn phù hợp về kích thước hay hình dáng với trái tim ta, nên nó mới gồ ghề xấu xí thế này. Thế thì có sao? Ta vẫn yêu mến và giữ gìn nó vì chúng nhắc nhở ta về tình yêu thương mà ta và họ đã chia sẻ với nhau.
Cũng có đôi khi ta đưa những mảnh tim của mình cho ai đó…nhưng họ không trả lại mảnh tim ấy nữa. Đấy là lý do vì sao có những chỗ trống trong trái tim ta thế này. Cho đi tình yêu cũng chính là cho mình một cơ hội. Mặc dù thật đau đớn khi một lúc nào đó họ gõ cửa trái tim, nhắc cho ta nhớ về tình yêu ta đã dành cho họ. Và ta hy vọng một ngày nào đó họ có thể quay trở lại, lấp đầy khoảng trống trong tim mà ta đã đợi chờ… Giờ cậu đã nhìn thấy vẻ đẹp thực sự của trái tim là gì chưa?”.
Chàng trai đứng yên với giọt nước mắt lăn dài trên má. Cậu quyết định đi cùng ông già, ngắm nghía trái tim hoàn hảo của mình và xé một mẩu ra. Cậu run rẩy đề nghị tặng nó với ông già. Ông mỉm cười, nhận lấy và đặt vào trái tim mình.
Sau đó lấy một mẩu từ trái tim mang đầy những vết thương cũ đó để vào trái tim chàng thanh niên. Nó trông phù hợp nhưng tổng thể trái tim thì không còn hoàn hảo như cũ, mà có những vết sần và góc cạnh lởm chởm hơn.
Chàng thanh niên nhìn vào trái tim của mình. Nó không còn tuyệt vời đến hoàn hảo như trước kia nữa nhưng đẹp hơn bao giờ hết. Họ mỉm cười và bước đi cùng nhau.
Albert Schweitzer nói: “Sóng không thể tồn tại một mình. Nó cần phải có sự giúp sức của gió biển và sự đóng góp, tương trợ của những đợt sóng khác trong biển cả. Vì thế chúng ta không thể một mình đi qua cuộc đời mà phải cùng nhau chia sẻ với những người xung quanh”. Trái tim của bạn không thể hoàn hảo một khi bạn chưa biết trao đi và nhận lại với mọi người.Một ngày, một người thanh niên trẻ tuổi đứng giữa thành phố tuyên bố rằng cậu có trái tim tuyệt vời nhất ở nơi này. Đám đông tụ tập lại xem và tất cả đều ngưỡng mộ trái tim hoàn hảo của chàng thanh niên. Trái tim không hề có vết rạn hay lỗ hổng nào. Đúng là một trái tim đẹp nhất mà họ từng thấy.
Nguồn: Internet - sưu tầm
Xem thêm các bài viết:
- Tình bạn không phải là chuyện đáng hay không đáng
- Câu chuyện về những hạt muối