Tinh thần gìn giữ truyền thống, sạch sẽ, thói quen tôn trọng người khác, ý thức tập thể... là những đức tính của người dân Nhật Bản khiến các quốc gia khác nể phục.


1. Tinh thần gìn giữ truyền thống: Động đất, sóng thần, núi lửa... xuất hiện liên tục trong suốt lịch sử Nhật Bản. Các thảm họa này không chỉ khiến hàng nghìn người thiệt mạng, mà còn làm sụp đổ những kiến trúc cổ như đền miếu, lâu đài. Trong khi ở nhiều quốc gia khác, các công trình này sẽ bị bỏ hoang thì ở Nhật, nhiều đền chùa cổ đã được xây dựng lại sau khi bị phá hủy để thế hệ sau có thể chiêm ngưỡng, thán phục. Ảnh: Japanphototrip.


2. Sự sạch sẽ: Đến Nhật, du khách sẽ thấy mọi ngóc ngách đều rất sạch sẽ, không có chuyện người dân vứt rác ra ngoài đường. Tuy nhiên, bạn cũng sẽ ít thấy thùng rác, trừ các thùng tái chế để đựng chai lọ. Người Nhật đem rác về nhà, hoặc tới nơi cho phép đổ rác. Các trường học không thuê lao công mà chính học sinh là người dọn dẹp lớp học, sân trường. Các em được dạy thói quen ngăn nắp từ khi còn rất nhỏ. Người dân tin rằng việc giữ vệ sinh là phạm trù đạo đức chứ không còn là một việc vặt khó chịu. Ảnh: Mscrowleysclass.


3. Tôn trọng người khác: Mọi người thường hạ giọng xuống khi trả lời điện thoại lúc đang đi tàu, thường là để thông báo đang di chuyển và sẽ gọi lại sau. Các ga tàu cũng thường có biển báo đề nghị hành khách tắt máy, để im lặng hay hạn chế trả lời điện thoại để tránh làm phiền người bên cạnh. Việc nói to khi trả lời điện thoại cũng bị coi là bất lịch sự. Ảnh: Tokyofox/Wordpress.


4. Sự hòa hợp tôn giáo: Là một quốc gia hiện đại với công nghệ tân tiến, Nhật Bản vẫn chịu ảnh hưởng lớn từ truyền thống và tôn giáo trong đời sống thường ngày. Du khách có thể thấy các đền miếu với đủ quy mô khắp thành phố. Điều tuyệt vời là sự hòa hợp giữa hai tôn giáo chính: đạo Phật và đạo Shinto. Phần lớn người dân đều thờ cúng các vị thần, Phật thuộc cả hai đạo. Ảnh: Wherenextjapan.


5. Chất lượng thực phẩm: Từ những món ăn cao cấp và đắt tiền tới các hộp cơm bán sẵn ở siêu thị, đồ ăn ở Nhật có chất lượng tuyệt hảo. Bạn hoàn toàn có thể mua một bữa ăn ngon lành ở các siêu thị mini. Nhân viên luôn sẵn lòng hâm nóng lại đồ cho khách. Ảnh: Melissadreamsofsushi.


6. Sự trung thực: Trẻ em Nhật được dạy từ nhỏ rằng khi thấy vật rơi, cần phải tìm người để trả lại hoặc đem tới đồn cảnh sát gần nhất. Các nhân viên cửa hàng chạy theo khách để trả lại đồ họ để quên là cảnh thường thấy ở Nhật. Ảnh: Indiatime.


7. Lịch sự: Người Nhật rất coi trọng các quy tắc ứng xử, do đó bạn hãy nhớ mỉm cười và cảm ơn họ khi hỏi đường hay nhờ giúp đỡ. Thể hiện sự tôn trọng người khác và cư xử lịch sự là điều cần thiết để hòa nhập với văn hóa nơi đây. Ảnh: Swaindestinations.


8. Đúng giờ: Nếu là người hay trễ giờ, chắc chắn bạn sẽ nhận được nhiều cái nhíu mày khi tới Nhật, bởi người dân của quốc gia này rất nghiêm túc trong giờ giấc. Hệ thống tàu đô thi của Nhật nổi tiếng với sự đúng giờ. Khi tàu chậm chuyến, hành khách sẽ nhận được giấy xác nhận để báo cáo lại với cấp trên. Ảnh: Dornsife-blogs.


9. Tinh thần tập thể: Tại xứ hoa anh đào, người dân rất coi trọng tinh thần tập thể. Khi làm việc nhóm, họ chia sẻ công việc với nhau. Họ cũng thích thảo luận ý kiến với đồng nghiệp để cùng ra quyết định, thay vì lên tiếng một mình. Tinh thần tập thể này khiến người Nhật thành công không chỉ tại quê hương mà ở nhiều quốc gia trên thế giới. Ảnh: Suntory.


10. Tái chế: Do ít có tài nguyên thiên nhiên, người dân tập trung vào việc tiết kiệm và tái chế. Hệ thống phân loại rác của Nhật phức tạp và nghiêm ngặt, nhưng được người dân nghiêm túc tuân thủ. Lịch đổ rác có theo từng ngày, ví dụ ngày đổ rác thủy tinh, ngày đổ thức ăn thừa, ngày đổ nhựa... để có thể tận dụng tốt nhất. Ảnh: Backofthebook.

Nguồn : Zing.vn
Mùa thu, mùa táo mèo xuôi về phố, tràn ngập các nẻo đường Hà Nội. Nếm thử một trái táo chín, chua, ngọt, chát đan xen, tôi nhớ đến lời một người bạn từng nói: táo mèo mang hương vị của mối tình đầu. Có ngọt ngào, có chua cay, hương vị của mối tình đầu có lẽ luôn là sự pha trộn nhiều cảm xúc. Bởi vậy, dẫu trải qua nhiều giông bão, người ta có thể quên nhiều thứ nhưng chẳng mấy khi quên được thứ rung cảm trong trẻo đầu đời ấy.

Điều ngọt ngào nhất của một mối tình, có lẽ là việc nó khiến người ta lại có thể yêu, như yêu mối tình đầu.

Giá trị ở những điều đầu tiên nằm ở chỗ chúng ta luôn có những điều diễn ra sau đó, để so sánh và hồi tưởng. Người ta sẽ không nhớ nhiều về mối tình đầu nếu như sau đó không có những mối tình thứ hai, thứ ba… Khi tôi để tâm trí mình trôi ngược về câu chuyện tình ngốc nghếch đầu tiên ấy, có thể tôi chẳng nhớ hôm ấy mình mặc chiếc áo màu gì hay bạn ấy đã nói câu gì, nhưng những gì diễn ra trong lòng mình thì tôi nhớ. Sự ngập ngừng, sự nghẹt thở, sự rối loạn… cảm xúc ấy không thuộc về ai, không dành cho ai cụ thể, nó thuộc về riêng tôi khi lần đầu tiên cho phép trái tim mình loạn nhịp trước một người.

hình ảnh minh họa

Sự trong trẻo ấy đẹp vô ngần. Nhưng những giông gió tôi đã đi qua cũng đáng giá vô ngần. Và sau hết, tôi lại mong mình được một lần nữa bước đi thật chậm, cảm nhận được rõ rệt từng cái chạm để trái tim lại được rung khẽ trong sự bấn loạn dịu êm.

Khi còn rất trẻ, tôi luôn tò mò về tình yêu của những người không còn trẻ. Khi ấy, tôi luôn thầm nghĩ rằng tôi của hơn 10 năm sau chắc chẳng còn yêu được hồn nhiên như thế, giống như người ta hay bảo: “Tuổi ấy lấy đâu thời gian mà yêu đương nữa, lo dựng vợ gả chồng rồi sinh con đẻ cái cho tròn nghĩa vụ”.

Tôi rùng mình nghĩ đến cái ngày mình sẽ chai sạn hết mọi rung cảm, chỉ còn nhìn đàn ông qua ví tiền và cơ bắp, lấy chồng như một nghĩa vụ và yêu chồng như một thói quen. Cũng may, khi giờ đây tôi có thể thở phào rằng hóa ra mình vẫn chưa “già”, ít ra là trong cảm xúc, thì cũng là lúc tôi nhận ra ở tuổi nào con người cũng biết yêu yêu, biết hồn nhiên, khờ dại… y như chính họ khi vừa mới lớn, trong tuổi đời và cả tuổi yêu.

Khi yêu, tôi từ chối đếm tuổi mình. Những cũng có những mối tình khiến chúng ta già đi quá nhanh, khiến chúng ta phải buồn bã và lo toan những điều lẽ ra chẳng nên gặp phải, những cơn giông tố lẽ ra còn quá sớm để rơi vào. Trải qua một chuyện, rồi một chuyện, lý trí con người cũng già đi, chín đi nhanh chóng. Có lẽ, chỉ trái tim là chưa già, nếu nó còn muốn được hồi sinh.

Thì thôi, sự hồi sinh kỳ diệu nhất vẫn luôn là tình yêu, dù trước đấy chính nó đã vùi dập bạn tơi tả. Phải chăng chính tình yêu là ứng dụng đúng đắn nhất của câu “lấy độc trị độc”. Tình yêu khiến bạn gục ngã, thì cũng chính nó sẽ khiến bạn tươi xanh trở lại.

Tôi cứ nghĩ mình đã rất trưởng thành khi trở nên già dặn hơn. Nhưng hóa ra sự trưởng thành thực sự lại là khi tôi thấy mình có thể trẻ lại, đến nỗi chẳng còn quan tâm đến tuổi của mình hay thời gian đã trôi bao lâu. Cuộc đời luôn đặt sẵn những chiếc gai nhọn trong bóng tối đáng sợ, tôi chỉ mong tình yêu còn lại chút điều dễ thương. Có lẽ chẳng ai ngờ được mình sẽ hạnh phúc nhường nào khi tình yêu đến và bỗng dưng khiến chúng ta có lại dáng vẻ của một cô gái mới lớn, đáng yêu như thế, trong trẻo như thế, đáng được nâng niu như thế, và có thể lại tin vào những điều đẹp đẽ non xanh như chưa từng có những vết xước trong  tim.
hình ảnh minh họa

Khi đã bị buộc đi nhanh, người ta thường quên mất thói quen đi chậm. Những sóng gió của trời long đất lở khiến tôi bấn loạn nghẹt thở khi bỗng chốc rơi vào sự êm ấm giản đơn. Quen sự si mê mù quáng, chúng ta đôi lúc quên rằng tình yêu vốn bắt đầu bằng những điều rất bé. Là những ánh mắt vụng trộm dành cho một người giữa rất nhiều người, là khoảnh khắc ở bên nhau những hãy khoan đừng chạm vào nhau, là sự mơ mộng băn khoăn khi mọi dấu hiệu đều chập chờn khó đoán định. Chúng ta đều đã từng trải qua những cảm giác ấy, nhưng chúng ta quên, chúng ta không có thời gian để rung cảm và chờ đợi. Cho đến khi chúng ta mệt rã rời giữa cơn quay cuồng của dòng đời, và tình yêu đến hồi sinh ta lần nữa, ngọt dịu dàng như hương vị của mối tình đầu.

Người đàn ông quý trọng ta sẽ nhìn ta như một người phụ nữ trưởng thành, nhưng người đàn ông yêu ta sẽ thấy bên trong người phụ nữ trưởng thành ấy vẫn có môt cô gái bé nhỏ yếu đuối cần được nâng niu. Dẫu là bao nhiêu tuổi, chỉ riêng trong tình yêu, phụ nữ chẳng bao giờ già.

Tôi rất sợ những ai có thể dễ dãi nói lời yêu sau vài lần gặp gỡ. Nhấc lên nhanh thì đặt xuống cũng nhanh. Thời gian càng trôi xa, tôi càng muốn đi thật chậm. Người ta đã nói, nếu muốn đi nhanh hãy đi một mình, nếu muốn đi xa hãy đi cùng nhau. Bởi vì “cùng nhau”, nên hãy để mọi điều chậm lại, đừng vội vàng để kẻ trước người sau. Khi đã đến cái tuổi “chẳng có thời gian để yêu”, tôi càng trân trọng người đàn ông vẫn kiên nhẫn bỏ thời gian để yêu mình. Dẫu trái tim đã nhiều lần dửng dưng, xây xước, người phụ nữ nào cũng xứng đáng được bắt đầu yêu với những rung chạm dịu êm nhất, được nâng niu từ một cái nắm tay, một cái ôm trìu mến, được một người nhẫn nại yêu mình, được đi thật chậm để cùng nhau đi tiếp thật xa…


Nguồn : Internet - sưu tầm